giáo viên
Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016
“Xin lỗi con, vì mẹ không thỏa hiệp với cái xấu”
“Xin lỗi con, vì mẹ không thỏa hiệp với cái xấu”
(GDVN) - Chị V. phụ huynh của Trường trung học cơ sở Nguyễn Văn Trỗi nói rằng, do không có tiền lót tay, nên con chị không được học bán trú, nhưng Hiệu trưởng bác bỏ.
Trong thời gian gần đây, dư luận đang hết sức chú ý tới việc một bà mẹ đăng tải câu chuyện của mình lên mạng xã hội, chỉ vì không có tiền lót tay, không thỏa hiệp với cái xấu mà con gái không được nhận vào học bán trú. Câu chuyện xảy ra tại Trường trung học cơ sở Nguyễn Văn Trỗi ở quận Gò Vấp.
“Xin lỗi con, vì mẹ không thỏa hiệp với cái xấu”
Đây là câu chuyện liên quan đến việc tiền nong, học bán trú của chị H.T.V – một giảng viên Đại học ở Bình Dương, có 2 con hiện đang học tại Trường trung học cơ sở Nguyễn Văn Trỗi, quận Gò Vấp, TP.Hồ Chí Minh.
Bản thân chị V. hiện nay đang phải nuôi con một mình, có chồng hiện đang bị tai biến nên mất khả năng lao động, thậm chí là không thể đi lại để thăm 2 người con của mình, nên áp lực quan tâm, chăm sóc và kiếm tiền đều đè nặng lên chị V.
Đầu năm học này, người con gái út của chị cũng bước vào lớp 6. Theo đúng tuyến thì em cũng sẽ được học tại Trường Nguyễn Văn Trỗi chung với anh trai của mình.
Dù đã thực hiện việc làm hồ sơ từ rất sơm, ngay sau khi trường có thông báo, nhưng cuối cùng, con gái của chị V vẫn không được xét duyệt vào học tại lớp bán trú.
Ngày 10/8, chị V. đến trường để xem xếp lớp chon gái của mình, thì nhận được thông tin cháu được xếp vào lớp 6/9.
Khi chị V. đi hỏi Hiệu trưởng của trường là đã có danh sách các lớp bán trú chưa, thì được Hiệu trưởng trả lời là chưa có, đang chờ danh sách để lãnh đạo duyệt.
Tới ngày 12/8, chị V. lại đến trường một lần nữa, thì chưa thấy có danh sách các lớp bán trú, nên mới đến gặp cô Hiệu trưởng, thì được trả lời rằng 2 lớp bán trú sẽ là 6/1 và 6/2.
Chị V. cũng đã gặp lãnh đạo nhà trường để trình bày hoàn cảnh của mình, xin cho con gái vào học bán trú để thuận tiện cho việc đưa đón cả 2 anh em (do anh trai cũng học bán trú), nhưng đã bị cô Hiệu trưởng từ chối, do có quá nhiều người cũng đi xin như vậy, nên không giải quyết nữa.
Qua người quen xin dùm, thì cô Hiệu trưởng lại trả lời rằng, danh sách 2 lớp được duyệt đã quá đông học sinh (55 em), mà danh sách bán trú lại được nhận theo thứ tự ưu tiên từ trên xuống, nên không thể nhận thêm.
Trình bày quan điểm của mình, chị V. đã cho rằng, Hiệu trưởng của trường nói như vậy là chưa đúng, vì chị đã nộp hồ sơ cho con từ rất sớm, còn 1 giảng viên Đại học khác, bạn của chị V. lại nộp hồ sơ cận kề, tới 2 tuần sau ngày thông báo, thì con lại được nhận vào bán trú.
Danh sách của 2 lớp bán trú là 51 em học sinh, chứ không phải 55 em như cô Hiệu trưởng nói.
Song song đó, chị V. cũng đã nói rằng, chị phát hiện được lý do chính của việc con gái mình không được nhận vào bán trú, là do không có tiền đưa cho nhà trường, còn một học sinh khác của lớp 6/2 đã phải mất 10 triệu đồng để đưa cho trường, xin cho cháu vào học bán trú.
Khi xong việc, học sinh còn đem chuyện này đi khoe khắp tất cả bạn bè đang học chung cùng khối.
Cuối câu chuyện, chị V. đã nhắn nhủ với con gái của mình rằng: Do mẹ không thỏa hiệp với cái xấu, không có tiền chạy, nên con gái đã không được nhận vào học bán trú.
Phụ huynh đã nói câu chuyện không đúng sự thật
Sáng ngày 18/8, trao đổi với phóng viên Báo điện tử Giáo dục Việt Nam, cô Lê Thị Tuyết Như – Hiệu trưởng Trường trung học cơ sở Nguyễn Văn Trỗi, quận Gò Vấp, TP.Hồ Chí Minh đã bác bỏ thông tin liên quan đến việc phải có 10 triệu đồng mới được xin vào học bán trú như chị V. nói.
Cô Như cho biết, chị phụ huynh đã nói không đúng sự thật, và không bao giờ có chuyện nhận tiền để lo cho học sinh vào học bán trú.
Nói về tiêu chuẩn để các học sinh được nhận vào học bán trú, cô Lê Thị Tuyết Như cho biết: Học sinh nếu là con em của giáo viên, lực lượng vũ trang, quân đội hay là công nhân viên chức Nhà nước, hay là những trường hợp đặc biệt, thì sẽ được ưu tiên nhận vào học lớp bán trú.
Đối với trường hợp của chị V., bản thân chị là giảng viên của một trường Đại học, chồng làm cho một công ty tư nhân, khi đến nộp hồ sơ thì lại không thông báo, trình bày chồng đang bị tai biến, phải nuôi con một mình, nên nhà trường đã xếp danh sách con gái của chị V. vào ưu tiên phía dưới.
Lý do: Cả bố và mẹ của học sinh không phải cùng là công nhân viên chức Nhà nước, gia đình lại không nói có hoàn cảnh đặc biệt.
Còn về việc chị V. nói với phóng viên Báo điện tử Giáo dục Việt Nam, là danh sách 110 em học sinh được nhận vào bán trú, mà không dán công khai, cô Lê Thị Tuyết Như chia sẻ: Danh sách học sinh là được dán công khai tại bảng tin của trường, nhưng chưa biết lớp nào là bán trú.
Chỉ khi có sự đồng ý, phê duyệt của lãnh đạo, trường mới được phép công bố là lớp nào được chọn là bán trú. Trường cũng đã giao cho giáo viên chủ nhiệm của những lớp này thông báo cho phụ huynh học sinh được biết, và có dán trên bảng tin trường hôm 12/8.
Việc thông tin mà chị V. liên quan đến tiền nhận vào bán trú, cô Như cho rằng, vẫn mong muốn nếu có điều kiện thì cơ quan chức năng nên vào cuộc để trả lại danh dự, kể cả uy tín cho Hiệu trưởng và nhà trường, vì bản thân không ai nhận và làm việc này.
Trường hợp con gái út của chị V, do không nắm được từ trước, nên khi biết được trường hợp đặc biệt này, trường sẽ sẵn sàng nhận học sinh này vào học bán trú.
Dù vậy, trao đổi với phóng viên và cả với nhà trường, chị V. đã từ chối cơ hội này, do con chị đã quen với lớp, bạn, nên không muốn có sự thay đổi.
Phó Trưởng phòng Giáo dục và Đào tạo quận Gò Vấp – ông Trịnh Vĩnh Thanh cho phóng viên Báo điện tử Giáo dục Việt Nam biết, đây chỉ là một sự việc chưa hiểu ý nhau giữa lãnh đạo nhà trường và phụ huynh.
Nếu trong điều kiện và khả năng của trường có thể tự giải quyết được, thì sẽ giải quyết ngay cho phụ huynh.
Ông Trịnh Vĩnh Thanh nhấn mạnh: Sự việc nếu có thể nên kết thúc ở đây, tránh gây ảnh hưởng đến tâm lý của học sinh dịp đầu năm học, còn nếu phụ huynh có bằng chứng gì liên quan đến chuyện tiền bạc, có thể làm đơn khiếu nại, tố cáo lên cơ quan chức năng, thì chắc chắn ban ngành sẽ vào cuộc điều tra, làm rõ.
Còn chị V. cũng đã khẳng định với phóng viên là mình có đầy đủ các chứng cứ cần thiết để chứng minh có việc đưa 10 triệu đồng, nhưng chỉ đồng ý cho các cơ quan chức năng có thẩm quyền khi có yêu cầu, chứ không đưa cho nhà trường được biết.
Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016
Cái nhìn từ vụ thảm sát ở Yên Bái: Bí Thư tỉnh ủy và Chủ tịch HĐND tỉnh Yên Bái bị bắn chết
Cái nhìn từ vụ thảm sát ở Yên Bái: Bí Thư tỉnh ủy và Chủ tịch HĐND tỉnh Yên Bái bị bắn chết
Trong cuộc họp báo tổ chức chiều 18/8, ông Đặng Trần Chiêu, giám đốc Công an tỉnh Yên Bái cho biết cơ quan chức năng sẽ không khởi tố vụ trọng án xảy ra vào sáng cùng ngày tại Văn phòng tỉnh ủy, khiến hai lãnh đạo tỉnh là Bí thư tỉnh ủy Phạm Duy Cường và Chủ tịch Hội đồng Nhân dân tỉnh, Trưởng Ban Tổ chức Tỉnh ủy Ngô Ngọc Tuấn, bị bắn chết, bởi nghi phạm chính Đỗ Cường Minh, Chi cục trưởng Chi cục Kiểm lâm tỉnh cũng đã tử vong.
Theo bà Phạm Thị Thanh Trà, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh Yên Bái, thì ông Phạm Duy Cường và ông Ngô Ngọc Tuấn đều đã qua đời lúc 13 giờ 03 phút.
Sau đó, ông Đặng Trần Chiêu xác nhận, nghi phạm Đỗ Cường Minh cũng đã tử vong lúc 15 giờ 26 phút cùng ngày.
Theo ông Chiêu, theo luật tố tụng hình sự, do nghi phạm đã chết nên không thể khởi tố vụ án, khởi tố bị can.
Tại cuộc họp báo, Chủ tịch tỉnh Yên Bái Phạm Thị Thanh Trà và Giám đốc Công an tỉnh Đặng Trần Chiêu cũng cho biết chưa xác định được nguyên nhân vụ trọng án, vụ án mạng không liên quan đến công tác nhân sự, tổ chức cán bộ của tỉnh.
Theo bà Phạm Thị Thanh Trà, theo kế hoạch thì sáng ngày 18/8 diễn ra cuộc họp của Hội đồng Nhân dân tỉnh, nhưng không có nội dung nào liên quan đến vụ phá rừng ở Yên Bái, cũng như liên quan đến các lĩnh vực do ông Đỗ Cường Minh phụ trách.
Ông Đặng Trần Chiêu cho hay, qua khám nghiệm hiện trường, công an tìm được 4 vỏ đạn ở mỗi phòng của các lãnh đạo tỉnh.
Theo cơ quan công an, sáng ngày 18/8, nghi phạm Đỗ Cường Minh đã đến xin gặp lãnh đạo tỉnh thông qua đăng ký tại Văn phòng tỉnh ủy, sau đó lên phòng Bí thư tỉnh ủy Phạm Duy Cường và nổ súng, sau đó đóng cửa và sang phòng ông Ngô Ngọc Tuấn nổ súng tiếp, trước khi tự sát.
Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016
Khi câu chuyện đầu năm học vẫn chỉ là… tiền!
Khi câu chuyện đầu năm học vẫn chỉ là… tiền!................
(GDVN) - Đến khi nào câu chuyện quan trọng nhất đầu mỗi năm học vẫn là tiền thì nền giáo dục vẫn còn tiêu cực!
Chẳng ai phủ nhận được tầm quan trọng của đồng tiền, bởi chẳng có hoạt động nào của con người có thể cách ly khỏi tiền nhưng sẽ đáng ngại cho một nền giáo dục nếu câu chuyện mở đầu mỗi năm học không phải là dạy gì, học gì mà là vấn đề tiền bạc.
Đến hẹn lại lên, cứ đến mùa khai giảng thì câu chuyện đóng góp các loại phí lại được hâm nóng trên các mặt báo.
Không ít trong số đó đã bung bét thành những câu chuyện buồn mang tên “lạm thu” gồm quỹ trường, quỹ phụ huynh, tiền mua bình nóng lạnh, điều hòa, quỹ an ninh trật tự, làm sổ liên lạc điện tử…
Hầu như đầu năm học nào, tình trạng này cũng diễn ra, khiến nhiều phụ huynh, đặc biệt với những gia đình kinh tế eo hẹp rất lo lắng, xoay xở khắp nơi để có tiền đóng góp cho nhà trường.
Tại sao phải thu thêm những khoản tiền hết sức vô lý khi hàng năm nhà trường đã được cấp kinh phí hoạt động, cơ sở vật chất đã được ngân sách đảm bảo xây dựng và trang bị theo tiêu chuẩn từng cấp học, bậc học.
Chủ trương “xã hội hóa” của phụ huynh nhằm mục đích gì? Ai là người kiểm soát các nguồn thu chi này phát huy hiệu quả ra sao?
Nếu được sử dụng minh bạch và đúng mục đích thì những khoản thu sẽ giúp nhà trường giải quyết được nhiều công việc quan trọng, song bản chất tối thượng của giáo dục vẫn là hướng đến chất lượng giáo dục.
Có không ít các buổi họp phụ huynh đầu năm chỉ để bàn bạc và “thông qua” những khoản thu, chi.
Điều đáng buồn hơn là phụ huynh nào không kịp đóng tiền thì con em họ bị coi là… cá biệt! (?)
Đồng tiền đã làm mất cái đẹp vốn có của nhà trường, làm băng hoại đạo đức của không ít giáo viên và cán bộ quản lý giáo dục bởi cứ mỗi đầu năm nhiều phụ huynh lại “ớn lạnh” vì quá nhiều những khoản đóng góp!
Nhiều người phải bấm bụng nhịn ăn, nhịn mặc hoặc vay mượn để đóng tiền cho con.
Thử hỏi với những chính sách như vậy liệu đã khuyến khích cho giáo dục phát triển?
Nói về tình trạng lạm thu, ông Bùi Hồng Quang, Vụ trưởng Vụ Kế hoạch Tài chính, Bộ Giáo dục và Đào tạo phân bua:
Từ năm 2010, Bộ liên tục có văn bản chỉ đạo, văn bản quy phạm pháp luật để quy định, chấn chỉnh thu chi đầu năm học. Thậm chí 2 năm gần đây, các quy định này còn được đưa vào trong chỉ thị năm học [1].
Ở Hà Nội, địa phương nhức nhối về tình trạng lạm thu trong các trường học, mới đây đã thành lập đường dây nóng để phụ huynh phản ánh. Sở Giáo dục và Đào tạo thành phố cũng đã có Công văn số 3026/SGD&ĐT-KHTC hướng dẫn tăng cường công tác quản lý thu chi đầu năm học 2016 - 2017.
Theo đó, năm học 2016, không quy định mức kinh phí ủng hộ từ phụ huynh.
Ban đại diện cha mẹ học sinh không được quyên góp của người học hoặc gia đình người học các khoản như xây dựng cơ sở vật chất, bảo đảm an ninh nhà trường; trông coi phương tiện tham gia giao thông của học sinh; vệ sinh lớp học, vệ sinh trường; khen thưởng cán bộ quản lý, giáo viên, nhân viên nhà trường; mua sắm máy móc, trang thiết bị đồ dùng dạy học cho nhà trường, sửa chữa, nâng cấp, xây dựng mới các công trình của nhà trường… [2]
Sự quyết tâm, chỉ đạo của cấp trên có thừa nhưng phải chăng “trên bảo dưới không nghe”?
Nhiều nhà trường, đặc biệt là Hiệu trưởng và Ban giám hiệu hiện nay không khác lắm với những “ông vua con” và phụ huynh với tâm lý muốn “yên ổn” cho con mình nên đành “ngậm bồ hòn làm ngọt”.
Xưa nay, đồng tiền vốn khó “chung sống” với sự trong sáng và tinh thần nhân văn của loài người, nhất là trong giáo dục, nơi nào có bóng dáng của đồng tiền nơi đó ắt có “mùi tanh” của lòng tham.
Triết lý “giáo dục là con người” của Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ chắc chắn không có chỗ cho đồng tiền tác oai tác quái nhưng một bộ phận không nhỏ sâu mọt trong ngành giáo dục đã biến nhà trường thành nơi để trục lợi cá nhân, làm bại hoại cả một nền giáo dục nhuốm màu thực dụng.
Đổi mới giáo dục chẳng phải ở đâu xa xôi và cao siêu mà phải bắt đầu bằng tẩy trừ những cái “mụn ghẻ” mọc lên khắp nơi, trước hết phải trả lại cho nhà trường bản chất vốn có là phi lợi nhuận rồi sau đó mới bàn đến việc học gì và dạy gì.
Đến khi nào câu chuyện quan trọng nhất đầu mỗi năm học vẫn là tiền thì nền giáo dục vẫn còn tiêu cực.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)